BÁNH KHÔNG ĂN ĐƯỢC

Một ông già đã gần đất xa trời, con cái ngồi quây quần chung quanh để chờ nghe lời trăn trối. Cuối cùng ông ấy bảo: - Các con ơi, mẹ các con đã sống với bố 55 năm. Mẹ các con nấu nướng ngon đến nỗi bố không tài nào quên được. Giờ mẹ lại đang nướng món bánh thơm phức. Con hãy vào bê ra cho bố nếm lần cuối. Một người con vào trong bếp lát sau lại quay về đứng yên chỗ cũ. - Gara à - Ông bố khó khăn cất tiếng - Con đưa bánh ra cho bố chưa? Gara bước đến gần thất vọng bảo ông già: - Mẹ nói bánh đó không cho bố ăn được bởi vì bánh đó là để chuẩn bị cho lễ tang ngày mai!
Chỉ có vợ mới thế.

Chỉ có vợ mới thế!

Đó là một đêm thật khủng khiếp. Gió thổi cắt da, tuyết rơi dày đặc… Đường phố vắng tanh. Ông chủ tiệm bánh chuẩn bị đóng cửa thì một người đàn ông nhỏ bé lách vào. Ông ta mặc áo ấm, áo mưa, khăn choàng, nhưng vẫn bị ướt lóp ngóp.

– Bán cho tôi hai cái bánh.

– Chỉ hai cái thôi à? – Ông chủ tiệm ngạc nhiên.

– Ừ, hai thôi. Một cho tôi và một cho Sherry.

– Sherry là vợ ông à?

– Chớ anh nói ai? – Người đàn ông gắt gỏng – Chẳng lẽ mẹ tôi lại bắt tôi ra đường trong một đêm như thế này à?

                                                          PHAN LẠC SẮC  Sưu tầm