ÔNG LÁI ĐÒ VUI

Ông lái đò chở khách sang sông
Tôi tự hào là con thuyền nhỏ
                                        Giữa dòng đời tươi đỏ phù sa
                                        Hè giông tố sóng trào lên ồn ã
                                        Thu yên bình sóng khẽ hát ngân nga
                                        Tản nhànm thuyền tung chài thả lưới
                                        Dâng quê hương trắm, chuối, trôi, chày...
                                        Tiếp bạn hữu giữa sông trăng lặng gió
Thế sự, thơ cùng cháo cá nồng cay.
Mùa khách, thuyền căng buồm vượt sóng
Người qua rồi hình bóng vẫn còn đây
Dòng sông rộng in sâu bao kỷ niệm
Mặc dù cho con nước vơi đầy.
Khách qua rồi đâu phải là đi mãi
Đã lắm người ghé lại bến sông xưa
Như dòng thác ào ào về biển cả
Vẫn có ngày trở lại dưới giọt mưa.
Dẫu thế nào thuyền vẫn đón đưa
Bên bánh lái bộ quân cờ vẫn đợi
Dù mặc khách không bao giờ trở lại
Tôi vẫn là ông lái đò vui.
 
              CAO NGỌC CHÂU
KHU DÂN CƯ SỐ 6 NGỌC KHÁNH
     (Phường Ngọc Khánh  - Hà Nội)