NHỮNG BÀI HỌC ĐẠO ĐỨC QUA NHỮNG CÂU CHYỆN KỂ

Các em thân mến! Thật là sung sướng và hạnh phúc khi các em được sống giữa những đất nước đổi thịt thay da, chúng ta đang hòa nhập với cộng đồng thế giới về mọi mặt. Thật là thú vị khi cả thế giới nằm trong lòng bàn tay. Nhưng mặt trái của nền văn minh công nghiệp cũng thật là đáng sợ. Ô nhiễm môi trường đã trở thành một vấn đề nghiêm trọng mà ngày nay loài người đã bắt đầu hiểu sự cần thiết phải bảo vệ môi trường của mình. Tuy nhiên vấn đề ô nhiễm về tâm hồn còn nghiêm trọng hơn ngàn lần, nó làm băng hoại đạo đức, xói mòn luân lí, hủy hoại tinh thần của bao con người. làm thế nào để giữ cho tâm hồn mình luôn được trong sáng, để tránh được lối sống đồi trụy xa hoa, chạy theo những cám dỗ vật chất tầm thường. Đó là nỗi lo, là sự quan tâm thường trực của các bậc phụ huynh và các thầy cô giáo.

Tôi không có tham vọng lớn lao chỉ muốn thông qua một số câu chuyện, một số tình huống để trao đổi với các em. Mong các em tìm thấy cho mình những bài học bổ ích về đạo làm con, đạo làm người.

Đại thi hào Nguyễn Du đã từng khẳng định:

Thiện căn ở tại lòng ta

Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài

Thế nào là một con người có đức có tâm? Sau đây là một số câu chuyện mà tôi mong muốn thông qua đó để tâm sự cùng các em.

Câu chuyện thứ nhất:

Các em ạ, ở phương Tây có một ngày rất hay: ngày của Mẹ (Mother's day). Một hôm nhân ngày của mẹ, một thanh niên đi làm xa nhà ra bưu điện để gửi điện hoa về cho mẹ. Xong việc anh thấy lòng nhẹ nhàng và thanh thản. Trên đường quay ra bỗng anh gặp một em bé nhỏ đang đứng bên quầy hoa với hai hàng nước mắt rưng rưng. Động lòng thương, hỏi ra anh biết em bé cũng muốn mua cho mẹ một bó hoa nhưng không đủ tiền. Anh thanh niên liền mua hoa cho em bé và đề nghị được chở em về nhà. Em bé đồng ý, nhưng các em biết không? Em lại dẫn anh thanh niên ra một nghĩa trang. Thành kính đặt bó hoa lên một ngôi mộ rồi em ôm chầm lấy nấm mồ khóc nức nở. Thì ra em đã không còn mẹ. Vô cùng xúc động trước hoàn cảnh của em bé. Anh thanh niên sau khi đưa em về nhà đã tức tốc thay đổi ý định, anh lái xe một mạch về thăm mẹ, anh muốn ôm lấy mẹ mà nói rằng: "mẹ ơi con yêu mẹ vô cùng"

 

Tranh minh hoạ

Em rút ra bài học gì từ câu chuyện trên?

Trả lời: các em ạ! Người có đức có tâm trước hết phải là người biết yêu mẹ kính cha. Bởi các em biết không? Mẹ là món quà vô giá mà tạo hóa đã ban tặng cho chúng ta. Mẹ là suối nguồn của sự sống, là suối nguồn của cuộc đời, suối nguồn của mọi cuộc đời. Trên thế gian này không ai thương ta bằng mẹ, suốt cuộc đời mẹ đã hy sinh vất vả vì ta, công ơn đó biết lấy gì đền đáp, biết trả bao nhiêu cho vừa, thương mẹ biết bao nhiêu mà đủ? Các em nên nhớ rằng thương mẹ không phải là bổn phận mà là quyền lợi đó nghe không. May mắn thay, Hạnh phúc thay cho những ại đang còn mẹ ở trên đời, xót xa thay cho những ai không còn mẹ để được mẹ yêu thương và thương yêu mẹ. Bởi vậy các em không được làm cho mẹ buồn, mẹ khổ, mà mỗi ngày hãy mang đến cho mẹ một niềm vui. Chúng ta phải sống sao cho đến một ngày kia có thể tự hào mà nói rằng:

Tôi không khóc khi áo tôi cài hoa trắng

Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười


                                                                       PHAN LẠC SẮC (Sưu tầm)