BẠN ƠI !

Nhân kỷ niệm 70 năm ngày Thương binh Liệt sĩ (27/7/1947 - 27/7/2017)
HÌNH ẢNH MANG TÍNH MINH HỌA
Người lính già, về chiến trường năm cũ
Thăm bạn anh, đang nằm lại nơi đây
Hộp cơm nhỏ, anh thắp nhang bạn trước
Nước mắt rơi, thấm đậm xuống đất dày

Bạn ăn đi, mình đường xa lễ mọn
Ngồi bên nhau, ta vừa kể vừa ăn
Bạn còn nhớ ngày xưa ra chiến trận
Đường ta đi hoa nở đẹp vô ngần

Bạn hái một nhành hoa màu tim tím
Cài balo ta tiếp bước hành quân
Lá nguỵ trang rung rinh đùa trong nắng
Một hàng dài, phơi phới tuổi thanh xuân

Bạn quay lại nói nhà bên, cô bé
Thích hoa sim, màu tím của thuỷ chung
Tuổi trăng tròn như nụ hoa vừa hé
Chia tay nhau, hai đứa vẫn ngại ngùng

Đoàn quân dài cúi đầu đi lặng lẽ
Núi điệp trùng che chở bước chân anh
Nơi quê hương là đêm dài của Mẹ
Lo cho con, nên giấc ngủ không thành

Và cô gái nhà bên cười khúc khích
Mắt em ngời, đôi má lúm xinh xinh
Người lính trẻ lên đường ra trận chiến 
Gửi lại quê, nguyên vẹn một chữ tình

Rồi trận đánh khốc liệt, ngày hôm ấy
Cướp mất anh, người lính tuổi hai mươi
Mẹ ngã quỵ, còn đâu dòng nước mắt
Và nhà bên, cũng tắt lịm tiếng cười

Cứ như vậy thời gian trôi lặng lẽ
Bao năm rồi bạn nằm lại nơi đây
Mỗi tháng bảy mình lại lo khăn gói 
Một chuyến đi, để tâm sự vơi đầy

Chiến tranh đã lùi xa vào dĩ vãng
Nhưng với anh, như chỉ mới hôm qua 
Hộp cơm nhỏ, cúng bạn anh lặng lẽ
Mặc thời gian, mặc lệ cứ nhạt nhoà ...

          PHAN LẠC SẮC (Sưu tầm)